Dear Hiếu Voi!
Đầu thư cho tớ gửi lời hỏi thăm sức khoẻ của ấy! Dạo này ấy có đau ốm gãy xương chỗ nào không!?
Chắc ấy không biết tớ là ai nhỉ!? Tự giới thiệu nhé ^^
Tớ tên là Thuý "muỗi", học lớp sát vách lớp ấy ý! Nhà tớ ở chân cầu Tõm, số nhà 13, đường rẽ vào nghĩa trang đá bia!
Cho
ấy biết rõ về tớ thế liệu đã sớm quá chưa nhỉ? Chậc .. kệ... Tớ còn
muốn tâm sự với ấy rất nhiều điều. Quan trọng nhất là, tớ thích ấy từ
lâu rồi Hiếu ạ!
Hiếu ơi! Ấy biết không!? Chúng bạn của ấy trêu
ấy là Hiếu Voi vì ấy lù khù to uỵch. Bọn họ thật quá đáng. Tớ biết mà,
voi đâu mà voi chứ. Con voi thì có hai vòi, trong khi ấy chỉ
có một! Thật tàn nhẫn khi so sánh ấy với loài nặng nề thô kệch đó.
Ấy
biết điểm cuốn hút nhất của ấy với tớ là gì không? Hì! Vì ấy có một vẻ
đẹp thuần tuý, một vẻ đẹp của thiên nhiên tạo hoá mà không phải ai cũng
có được. Mỗi khi ấy đá bóng, ấy rú lên "hú hú" như con golia trong
chương trình Thế giới động vật mà tớ từng xem. Thật mạnh mẽ và hoành
tráng. Mồ hôi ấy nhễ nhại làm ấy như những chú sên dễ thương bò trên
hàng rào chuồng gà nhà bà tớ.
Ấy không biết chứ.. Tớ thích nhất
là loài ngựa vằn. Mỗi khi ấy đến lớp tớ đều hướng ảnh mắt về phía ấy và
tự hỏi sao ấy giống nó thế. Tớ chẳng biết trả lời ra sao, và đã đem câu
hỏi ấy đi gặp chuyên gia về động vật linh trưởng. Ông ấy hỏi tớ nhiều
điều, và đương nhiên là tớ trả lời rành mạch, vì tớ dõi theo ấy mọi lúc
mọi nơi nên biết tất cả thông tin về ấy. Cuối cùng ông ấy phán quyết một
trong những điều tớ vừa nói chính là câu trả lời. Ông ấy noi do ấy tắm
theo chu kì 30 ngày 1 lần, nên đã để cái - theo nước ngoài là "dirty
things", còn cha ông ta gọi là "ghét" - bám vô người, nên đã xuất hiện
kiểu hình giống con ngựa vằn. Mình thật khâm phục ấy! Không ngờ ấy có
thể làm được điều kì diệu như vậy!
À đúng rồi! Tớ còn thích phong
cách của ấy nữa cơ. Nụ cười của ấy thật man dại. Mỗi lần ấy cười ha hả
vì khoái trá điều gì đó, ấy lại nhe hàm răng 9999 của ấy ra! Tiếng cười
như tiếng vọng của rừng thiêng nước độc, như gió ngàn rít trên đỉnh đồi
gió hú. Mỗi lần hàm răng ấy cắn miếng bánh mì pa-te, cả loài chúa sơn
lâm cũng không thể sánh được với ấy khoản ngoạm con mồi.
Tớ biết
loài chim chỉ làm tổ trên vách đá, lùm cây. Nhưng sao ấy có thể tài giỏi
đến mức để chiếc tổ của một con cú trên đầu. Ấy làm tất cả những hiểu
biết về loài chim của tớ bấy lâu nay bị xáo trộn. Có thể điều này sẽ làm
xôn xao cả một nền khoa học trên thế giới!
Ấy thấy không? Ấy là một con người đặc biệt với tớ như thế nào rồi chứ!?
Tất
cả những gì thuộc về ấy, chúng thật hoang dã và nên thơ! Cảm giác bên
cạnh ấy, tớ như được hoà mình vào thiên nhiên kì diệu: Voi húc, hổ gầm,
vượn rú, chó hú, cú kêu... Tuy có đôi lần cảm giác ấy như có mùi phân bò
thoang thoảng đâu đây. Nhưng như vậy là tuyệt vời lắm rồi. Ôi Hiếu
ơi...
Tớ mến ấy lắm!
Cho tớ làm người chăm nom ấy nhé!
Người như ấy cần được bảo tồn!
Ấy là một tài sản quý của lớp, của quốc gia, và của con tim tớ!
Mến ấy nhiều!!!
Girl lớp kế bên! - Người yêu động vật hoang dã!
Nguồn: truyenmoi